Заключительная глава о наших вьетнамских путешествиях,в которой я пост dịch - Заключительная глава о наших вьетнамских путешествиях,в которой я пост Việt làm thế nào để nói

Заключительная глава о наших вьетна

Заключительная глава о наших вьетнамских путешествиях,в которой я постараюсь максимально кратко рассказать о двух месяцах нашей жизни на острове, и о том, почему эти два месяца были последними. Первоначальный вариант этой статьи получился слишком длинным и грубым, и чтобы никого не шокировать, я сильно его сократила, оставив только самое важное и интересное.

P1010134
редкие минуты блаженства

Итак, мы оказались на севере Фукуока, в Vung Bau Resort — ресторан и 17 бунгало на берегу моря. «Босс» — 29-тилетний вьетнамец, на удивление воспитанный и образованный — назначил нас менеджерами, изъявив желание изменить это место к лучшему. По его словам, мы должны были общаться с гостями, выявлять и удовлетворять их потребности, учить персонал английскому языку и азам ресторанного сервиса, а так же фонтанировать идеями по развитию его ресорта; взамен он предоставил нам отдельное бунгало, пообещал бесплатную еду, и плюс ко всему этому — зарплату, от которой мы честно попытались отказаться, но не смогли. Не удивительно, что нам, измученным бездомностью, неизвестностью и вьетнамской необязательностью, это предложение показалось просто сказочным, поэтому первое время мы долго искали подвох. И спустя две недели мы его обнаружили.

P1000709

Во-первых, наши нежные, избалованные кашками и супами желудки были явно не приспособлены к суровому бесплатному питанию по-вьетнамски. Для примера: в огромной кастрюле варили мелкую рыбешку, добавляя туда же обрезки свиной шкуры вместе с волосами, а иногда кидая вареные яйца — для сытности, наверное. Честно говоря, ни разу не пробовала эту дрянь, но, думаю, ничего не потеряла. Тем не менее, за два месяца мы лечили друг другу животы по три раза каждый, потратив на лекарства сумму, явно превышающую себестоимость этой «еды».

P1000750
день рождения девочки посередине. обратите внимание на разнообразие блюд! (желтое — это чипсы)

Во-вторых, персонал, с которым нам предстояло работать, состоял из вьетнамских ребят 15-18 лет и работников кухни, больше напоминавших племенных людей. Из 10 человек персонала по-английски говорили трое, и те с натяжкой; то, что десерт подается после горячего, стало для них большим открытием, как и то, что работа — это не только стирка или приготовление пищи. Вскоре после нашего приезда, «босс» завалил нас кучей интернетно-компьютерной работы (реклама, создание публичный страниц, рисование печатной продукции и тд), но с точки зрения наших «коллег», мы были обычными белыми лодырями, целыми днями развлекающимися за этой непонятной штукой с кнопочками. Ни один человек не понимал, что мы вообще делаем в их ресорте, а объяснить им что-либо не представлялось возможным, да и не очень-то хотелось. Все наши попытки изменить сервис приводили к еще большим конфликтам: ну как можно объяснить человеку, никогда в жизни не выходившему за пределы кухни, что белое вино должно быть охлажденным, а стричь ногти на ногах, находясь в ресторане и выставив на всеобщее обозрение черные пятки — как минимум, не этично.

P1010296
еще не испорченный праздник

В-третьих, и в самых странных — абсолютно все в нашем коллективе, включая начальство, весь этот хаос гордо называли «семейным бизнесом»; на деле же, его «семейность» заключалась в том, что все официанты, повара и простые рабочие были чьими-то сынами, племянниками и бабушками — не нужно объяснять, что профессионализма в этих людях не было совершенно, а вот ощущения собственной важности и значимости — хоть отбавляй. И без того обреченное дело осложнялось тем, что три руководителя — мать, сын и дочь — не согласовывая друг с другом никаких решений, тянули воз, как рак, щука и лебедь, а в это время рестораном заправляла суровая вьетнамская мадам — руководитель кухни, умеющая только очень громко кричать и чистить креветки. Что, спрашивается, мы могли изменить? За две недели до нашего отъезда, у нас произошел неприятнейший разговор с «боссом», в котором он заявил, что на самом-то деле менять он ничего не хочет, а мы с Владом здесь за тем, чтобы внушать гостям прелесть отдыха в сильно удаленном от города ресорте, где электричество работает только после шести вечера, обещанного на Букинге интернета нет, а до бунгало по вечерам надо добираться на ощупь, потому что фонари не работают. Больше о работе мы не говорили.

ws5tJS8qfAw
Гуливер и Лилипуты

В-четвертых, и самых обидных — из нашей и без того небольшой зарплаты вычли 100 долларов. Просто так. За еду, которая должна была быть бесплатной и за мотобайк, который сломался под нам от старости, и на чей ремонт мы потратили весь свой выходной. Еще хотели вычесть деньги за сервис (мы так и не поняли, что сие значило) в день рождения Влада, несмотря на то, что праздник мы устраивали для всех, в надежде остаться в хороших отношениях с этой семьей. Не вышло. Мы уехали в спешке и на неделю раньше запланированного, боясь, что с нас возьмут деньги еще и за жилье, и мечтая поскорее стереть из памяти вьетнамскую дружелюбность.

P1000767

С Фукуока на материк мы попали так же, как и в прошлый раз — на лодке. Быстро добравшись до границы с Камбоджей, мы оказались в Королевстве Бедности и Счастья, о чем и напишем дальше.

P.S. Полную и правдивую версию этой статьи я могу прислать лично всем желающим.

Об этой рекламе
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Chương cuối cùng của Việt Nam của chúng tôi đi, mà tôi sẽ cố gắng cho biết như là một thời gian ngắn nhất có thể khoảng hai tháng của cuộc sống trên đảo, và về lý do tại sao những tháng hai đã là cuối cùng. Phiên bản gốc của bài viết này đã bật ra quá dài và thô, và đó đã không đến như là một cú sốc, tôi bị giảm, để lại chỉ là quan trọng nhất và thú vị.P1010134những khoảnh khắc hiếm của hạnh phúcVì vậy, chúng tôi đã kết thúc trong Fukuoka Bắc, tại Vũng Bau Resort-nhà hàng và các nhà gỗ 17 trên bãi biển. "Ông chủ" là người Việt Nam 29 - năm tuổi đáng ngạc nhiên tốt lịch sự và giáo dục-chỉ định chúng tôi quản lý, thể hiện mong muốn của mình để thay đổi nơi này cho tốt hơn. Theo ông, chúng tôi đã phải giao tiếp với khách hàng, để xác định và đáp ứng nhu cầu của họ, để dạy cho các nhân viên của ngôn ngữ tiếng Anh và những căn bản của nhà hàng dịch vụ, cũng như phun ra của các ý tưởng về sự phát triển của khu nghỉ mát của nó; Thay vào đó ông đã cho chúng tôi boongalô riêng biệt, hứa thực phẩm miễn phí, và cộng với tiền lương mà từ đó chúng tôi thực sự đã cố gắng để từ chối, nhưng thất bại. Nó không phải là đáng ngạc nhiên rằng chúng tôi kiệt sức vô gia cư không rõ và Việt Nam offhandedness, đề xuất này dường như chỉ đơn giản là tuyệt vời, do đó, lần đầu tiên chúng tôi đã tìm kiếm việc nắm bắt. Và hai tuần sau đó chúng tôi tìm thấy.P1000709Thứ nhất, nhẹ nhàng, hư hỏng kaškami súp và dạ dày của chúng tôi được rõ ràng không thích nghi với khắc nghiệt dinh dưỡng miễn phí bằng tiếng Việt. Ví dụ: trong một nồi lớn nhỏ cá nhỏ, thêm có trang trí da thịt lợn cùng với mái tóc, đôi khi ném đun sôi trứng nấu chín-cho satiation, có lẽ. Trung thực, tôi đã không bao giờ cố gắng rác này, nhưng tôi nghĩ rằng không có gì là bị mất. Tuy nhiên, trong hai tháng chúng tôi coi nhau trên bụng ba lần mỗi, chi tiêu số tiền ma túy rõ ràng vượt quá chi phí của bữa ăn.P1000750sinh nhật các cô gái ở giữa. Lưu ý sự đa dạng của món ăn! (màu vàng là các chip)Во-вторых, персонал, с которым нам предстояло работать, состоял из вьетнамских ребят 15-18 лет и работников кухни, больше напоминавших племенных людей. Из 10 человек персонала по-английски говорили трое, и те с натяжкой; то, что десерт подается после горячего, стало для них большим открытием, как и то, что работа — это не только стирка или приготовление пищи. Вскоре после нашего приезда, «босс» завалил нас кучей интернетно-компьютерной работы (реклама, создание публичный страниц, рисование печатной продукции и тд), но с точки зрения наших «коллег», мы были обычными белыми лодырями, целыми днями развлекающимися за этой непонятной штукой с кнопочками. Ни один человек не понимал, что мы вообще делаем в их ресорте, а объяснить им что-либо не представлялось возможным, да и не очень-то хотелось. Все наши попытки изменить сервис приводили к еще большим конфликтам: ну как можно объяснить человеку, никогда в жизни не выходившему за пределы кухни, что белое вино должно быть охлажденным, а стричь ногти на ногах, находясь в ресторане и выставив на всеобщее обозрение черные пятки — как минимум, не этично.P1010296Chưa được hư hỏng kỳ nghỉВ-третьих, и в самых странных — абсолютно все в нашем коллективе, включая начальство, весь этот хаос гордо называли «семейным бизнесом»; на деле же, его «семейность» заключалась в том, что все официанты, повара и простые рабочие были чьими-то сынами, племянниками и бабушками — не нужно объяснять, что профессионализма в этих людях не было совершенно, а вот ощущения собственной важности и значимости — хоть отбавляй. И без того обреченное дело осложнялось тем, что три руководителя — мать, сын и дочь — не согласовывая друг с другом никаких решений, тянули воз, как рак, щука и лебедь, а в это время рестораном заправляла суровая вьетнамская мадам — руководитель кухни, умеющая только очень громко кричать и чистить креветки. Что, спрашивается, мы могли изменить? За две недели до нашего отъезда, у нас произошел неприятнейший разговор с «боссом», в котором он заявил, что на самом-то деле менять он ничего не хочет, а мы с Владом здесь за тем, чтобы внушать гостям прелесть отдыха в сильно удаленном от города ресорте, где электричество работает только после шести вечера, обещанного на Букинге интернета нет, а до бунгало по вечерам надо добираться на ощупь, потому что фонари не работают. Больше о работе мы не говорили.ws5tJS8qfAwГуливер и ЛилипутыВ-четвертых, и самых обидных — из нашей и без того небольшой зарплаты вычли 100 долларов. Просто так. За еду, которая должна была быть бесплатной и за мотобайк, который сломался под нам от старости, и на чей ремонт мы потратили весь свой выходной. Еще хотели вычесть деньги за сервис (мы так и не поняли, что сие значило) в день рождения Влада, несмотря на то, что праздник мы устраивали для всех, в надежде остаться в хороших отношениях с этой семьей. Не вышло. Мы уехали в спешке и на неделю раньше запланированного, боясь, что с нас возьмут деньги еще и за жилье, и мечтая поскорее стереть из памяти вьетнамскую дружелюбность.P1000767С Фукуока на материк мы попали так же, как и в прошлый раз — на лодке. Быстро добравшись до границы с Камбоджей, мы оказались в Королевстве Бедности и Счастья, о чем и напишем дальше.P.S. Полную и правдивую версию этой статьи я могу прислать лично всем желающим.Об этой рекламе
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Chương cuối cùng của du lịch Việt của chúng tôi, trong đó tôi sẽ cố gắng để mô tả ngắn gọn nhất hai tháng của cuộc sống trên đảo, và về lý do tại sao họ là hai tháng qua. Phiên bản gốc của bài viết này là lâu dài và khó khăn, và không có ai bị sốc, tôi đã giảm đáng kể đó, chỉ để lại những quan trọng nhất và thú vị. P1010134 khoảnh khắc hiếm hoi của hạnh phúc Vì vậy, chúng tôi đã vào phía bắc của Fukuoka tại Vũng Bàu Resort - nhà hàng và 17 bungalow trên bờ biển. "Boss" - 29 tuổi Việt, đáng ngạc nhiên lớn lên và học - chúng tôi đã bổ nhiệm người quản lý có nhu cầu thay đổi nơi này cho tốt hơn. Theo ông, chúng tôi phải giao tiếp với khách hàng, xác định và đáp ứng nhu cầu của họ, để dạy cho nhân viên những kiến thức cơ bản của ngôn ngữ tiếng Anh và dịch vụ nhà hàng, cũng như phun ra các ý tưởng về sự phát triển của các khu nghỉ dưỡng của nó; Thay vào đó, ông đã cho chúng tôi một bungalow riêng biệt, hứa hẹn lương thực miễn phí, và cộng với tất cả điều này - mức lương mà từ đó chúng tôi thành thật cố từ chối, nhưng không thể. Không có gì ngạc nhiên khi chúng tôi, vô gia cư kiệt sức, không chắc chắn và Tùy chọn Việt, đề nghị dường như chỉ là tuyệt vời, vì vậy thời gian đầu tiên, chúng tôi đã được tìm kiếm việc nắm bắt. Và hai tuần sau đó, chúng tôi thấy anh. P1000709 Thứ nhất, ngọt ngào, cỏ ba lá hư hỏng và súp dạ dày của chúng tôi rõ ràng đã không thích nghi với các bữa ăn miễn phí khắc nghiệt ở Việt Nam. Ví dụ: trong một cái chảo lớn đun sôi các loài cá nhỏ, thêm vào da cùng thịt lợn cắt cùng với mái tóc, và đôi khi ném trứng luộc - để cảm giác no, tôi đoán. Thành thật mà nói, tôi chưa bao giờ thử công cụ này, nhưng tôi nghĩ rằng không có gì là bị mất. Tuy nhiên, trong hai tháng, chúng tôi đối xử với nhau bụng khác nhau ba lần, số tiền chi cho thuốc, vượt rõ chi phí này "thực phẩm". P1000750 sinh nhật cô gái ở giữa. chú ý đến sự đa dạng của các món ăn! (Yellow - nó chip) Thứ hai, các nhân viên, người mà chúng tôi đã phải làm việc bao gồm các trẻ em Việt Nam từ 15-18 năm và các nhân viên nhà bếp, gợi nhớ của người dân các bộ tộc. Trong số các nhân viên 10 người đàn ông nói bằng tiếng Anh ba của những người tại một căng; rằng các món tráng miệng được phục vụ sau khi một nóng, nó đã trở nên một phát hiện tuyệt vời, cũng như thực tế là công việc - nó không chỉ rửa hoặc nấu ăn. Ngay sau khi chúng tôi, "ông chủ" đã lấp đầy chúng ta một loạt các công việc tương tác máy tính (quảng cáo, việc tạo ra một trang công cộng, vẽ bản in, vv), nhưng trong điều khoản của "đồng nghiệp" của chúng tôi, chúng tôi là đôi giày lười màu trắng bình thường, cả ngày vui vẻ tại đây lạ điều với các nút. Không ai biết rằng tất cả chúng ta làm trong khu nghỉ dưỡng của họ, và giải thích cho họ bất cứ điều gì là không thể, và không thực sự muốn. Tất cả những nỗ lực của chúng tôi thay đổi dịch vụ dẫn đến xung đột hơn: Làm thế nào bạn có thể giải thích cho một người, không bao giờ trong cuộc sống của tôi đã không vượt qua được những nhà bếp, rằng rượu vang trắng nên được ướp lạnh và cắt móng chân của họ trong khi ở các nhà hàng và đặt trên màn hình công cộng màu đen giày cao gót - . ít nhất, không đạo đức P1010296 đã không làm hỏng kỳ nghỉ Thứ ba, và hầu hết các nước - tất cả mọi thứ trong đội ngũ của chúng tôi, bao gồm cả các tên trùm, sự hỗn loạn tự hào gọi là "gia đình kinh doanh"; trong thực tế, "gia đình" của mình là tất cả các nhân viên phục vụ, đầu bếp và công nhân bình thường là một người nào đó của con trai, cháu và ông bà - không cần phải giải thích rằng tính chuyên nghiệp của những người này là không hoàn hảo, nhưng cảm giác của mình là quan trọng và ý nghĩa - quá đủ. Đã thỏa thuận cam chịu bị phức tạp bởi thực tế là ba nhà lãnh đạo - mẹ, con trai và con gái - không đồng ý với nhau bất cứ một quyết định, kéo một xe, như ung thư, một pike và một con thiên nga, nhưng lần này chạy nhà hàng Madame Việt nghiêm trọng - người đứng đầu bếp, thể Chỉ có tiếng hét rất to và tôm sạch. Gì, một điều kỳ diệu, chúng ta có thể thay đổi? Hai tuần trước khi khởi hành của chúng tôi, chúng tôi đã có một cuộc trò chuyện thú vị đối với các "ông chủ", trong đó ông nói rằng trong sự thay đổi thực tế nó muốn gì, và chúng tôi với Vlad đây để gây ấn tượng với du khách những nét duyên dáng của kỳ nghỉ ở rất xa Resort từ thành phố, nơi mà điện chỉ sau sáu vào buổi tối, trên lời hứa của Internet không phải là một phòng, trong khi các nhà gỗ vào ban đêm cần phải có được để liên lạc, vì đèn không làm việc. Thông tin thêm về công việc, chúng tôi đã không nói chuyện. ws5tJS8qfAw Gulliver và Lilliputians Thứ tư, và gây khó chịu nhất - tiền lương đã nhỏ của chúng tôi trừ $ 100. Just. Đối với thực phẩm, mà là để được tự do và xe máy, trong đó đã phá vỡ dưới tuổi già của chúng tôi, và có sửa chữa được chi tiêu toàn bộ đầu ra của mình. Tôi cũng muốn sử dụng tiền cho các dịch vụ (chúng tôi không hiểu điều này có nghĩa) sinh nhật Vlad, mặc dù thực tế rằng chúng tôi sắp xếp kỳ nghỉ cho tất cả với hy vọng ở lại trên hệ tốt với gia đình. Nó đã không xảy ra. Chúng tôi phải nhanh chóng rút và một tuần sớm hơn dự định, sợ rằng chúng ta sẽ mất tiền và nhiều khu nhà ở, và hy vọng sẽ nhanh chóng xóa đi sự thân thiện của người Việt Nam. P1000767 Từ Fukuoka với đất liền, chúng tôi vẫn như lần cuối cùng - trên một chiếc thuyền. Nhanh chóng có được đến biên giới với Campuchia, chúng tôi đã có trong nghèo Anh và hạnh phúc về và viết nhiều hơn nữa. PS đúng và đầy đủ phiên bản của bài viết này, tôi có thể gửi cho cá nhân cho tất cả mọi người. Về quảng cáo này
































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: