Когда я была маленькой, меня очень мучило, что я не могу разобрать, о чем говорят цветы. Мой учитель ботаники уверял, что они ни о чем не говорят. Не знаю, был ли он глух или скрывал от меня правду, но он клялся, что цветы совсем не разговаривают.
Между тем я знала, что это не так. Я сама слышала их неясный лепет, в особенности по вечерам, когда уже садилась роса. Но они говорили так тихо, что я не различала слов. К тому же они были очень недоверчивы, и если я шла по саду между клумбами или же по полю, то они шептали друг другу: «Тсс!» По всему ряду как бы передавалась тревога: «Замолчите, а то любопытная девочка подслушивает вас».
Но я добивалась своего. Я научилась ступать так осторожно, чтобы не задеть ни одной былинки, и цветы не слышали, как я подходила к ним близко. И тогда, притаившись под деревьями, чтобы они не видели моей тени, я наконец поняла их речь.
Надо было напрягать все свое внимание. У цветов голоса были такие тоненькие, нежные, что дуновение ветерка или жужжание какой-нибудь ночной бабочки совершенно заглушало их.
Не знаю, на каком языке они разговаривали. Это не был ни французский, ни латинский, которым меня в то время обучали, но я его отлично понимала. Мне даже кажется, что я его понимала лучше других знакомых мне языков.
Однажды вечером мне удалось, лежа на песке, не проронить ни слова из того, что говорилось в углу цветника. Я старалась не шелохнуться и услышала, как один из полевых маков заговорил:
- Господа, пора уже покончить с этими предрассудками. Все растения одинаково благородны. Наше семейство не уступит никакому другому. Пусть кто угодно признает розу царицей, но я заявляю, что с меня довольно, я и не считаю никого вправе называть себя более знатным, чем я.
На это астры в один голос ответили, что господин полевой мак совершенно прав. Одна из них, выше и пышнее других, попросила слова и сказала:
- Я не понимаю, чем так кичится семейство роз. Скажите, пожалуйста, разве роза красивее и стройнее меня? Природа и искусство общими усилиями увеличили число наших лепестков и сделали наши краски особенно яркими. Мы, несомненно, богаче, так как у самой роскошной розы бывает много-много двести лепестков, a у нас - до пятисот. А уж таких оттенков лилового и даже почти синего цвета, как у нас, розе никогда не добиться.
- Скажу про себя, - вмешался бойкий вьюнок, - я принц Дельфиниум. В моем венчике отражается небесная лазурь, а мои многочисленные родичи владеют всеми розовыми переливами. Как видите, пресловутая царица во многом может нам позавидовать, а что касается ее хваленого аромата, то...
- Ах, уж и не говорите об этом, - с жаром перебил полевой мак. - Меня просто раздражают вечные толки о каком-то аромате. Ну, что такое аромат, скажите, пожалуйста? Условное понятие, придуманное садовниками и бабочками. Я нахожу, что у роз неприятный запах, а у меня приятный.
- Мы ничем не пахнем, - сказала астра, - и этим доказываем свою порядочность и благовоспитанность. Запах свидетельствует о нескромности или хвастовстве. Цветок, уважающий себя, не станет бить в нос. Достаточно того, что он красив.
- Я с вами не согласен! - воскликнул махровый мак, отличавшийся сильным ароматом. - Запах есть отражение ума и здоровья.
Голос махрового мака был заглушён дружным смехом. Гвоздики держались за бока, а резеда раскачивалась из стороны в сторону. Но, не обращая на них внимания, он стал критиковать форму и цвет розы, которая отвечать не могла - все розовые кусты незадолго перед тем были подрезаны, и на молодых побегах лишь появились маленькие бутончики, туго стянутые зелеными свивальниками.
Богато одетые анютины глазки высказались против махровых цветов, а так как в цветнике преобладали махровые, то начались всеобщие неудовольствия. Впрочем, все так завидовали розе, что скоро помирились между собою и стали наперерыв ее высмеивать. Ее сравнивали даже с кочаном капусты, причем говорили, что кочан, во всяком случае, и толще, и полезнее. Глупости, которые я слушала, вывели меня из терпения, и, топнув ногой, я вдруг заговорила на языке цветов:
- Замолчите! Вы все вздор мелете! Я думала услышать здесь чудеса поэзии, а, к своему крайнему разочарованию, нашла в вас только соперничество, тщеславие, зависть!
Наступило глубокое молчание, и я убежала из сада.
Посмотрю-ка, думала я, может, полевые цветы разумнее этих чванливых садовых растений, которые получают от нас искусственную красоту и в то же время как бы заражаются нашими предрассудками и ошибками.
Под тенью живой изгороди я пробиралась к полю. Мне хотелось знать, неужели и спирии, которых называют царицами поля, так же горды и завистливы. Дорогою я остановилась около большого шиповника, на котором все цветы вели разговор.
Надо вам сказать, что во времена моего детства еще не существовало многочисленных сортов роз, которые впоследствии были получены искусными садоводами посредством колировок. Тем не менее, природа не обделила нашей местности, где в диком виде росли разнообразные розы. А в саду у нас водилась сентифолия - роза с сотнею лепестков; родина ее неизвестна, но ее происхождение обыкновенно приписывают культуре.
Для меня, как и для всех тогда, эта сентифолия представляла идеал розы, и я вовсе не была уверена, как мой учитель, что она лишь порождение искусного садоводства. Из книг я знала, что еще в глубокой древности роза восхищала людей своей красотой и своим ароматом. Конечно, им в ту пору не была известна чайная роза, которая уж вовсе не пахнет розой, и все эти прелестные породы, которые теперь до бесконечности разнообразят, но, по существу, искажают истинный тип розы. Меня стали
Khi tôi còn nhỏ, tôi đã rất lo lắng rằng tôi không thể tạo ra những gì họ đang nói chuyện về Hoa. Giáo viên của tôi của thực vật học tuyên bố rằng họ không nói. Tôi không biết cho dù ông là điếc hoặc ẩn từ tôi sự thật, nhưng ông đã thề rằng Hoa không nói.Trong khi chờ đợi, tôi biết rằng đây không phải là trường hợp. Tôi nghe nói của nói chuyện mơ hồ, đặc biệt là vào buổi tối, khi đã ngồi xuống sương. Nhưng họ nói như vậy, nhẹ nhàng rằng tôi không phân biệt giữa các từ. Họ đã rất Kiku, và nếu tôi đã đi bộ trong vườn giữa các luống hoa hoặc trên các lĩnh vực, họ thì thầm với nhau: "Shh!" trong bộ phim là thông qua sự lo lắng: "giữ im lặng, và một cô bé tò mò vô bạn."Nhưng tôi ép cô ấy. Tôi đã học được để bước đi vì vậy một cách cẩn thận để không làm xúc phạm bất kỳ Bylinas, và Hoa có thể không có nghe nói về, khi tôi tiếp cận anh ta đóng. Và sau đó, có ẩn dưới những tán cây, họ không nhìn thấy bóng tối của tôi, tôi cuối cùng đã hiểu rõ câu hỏi.Bạn có phải căng sự chú ý của bạn. Những màu sắc để mỏng giọng nói, luồng gió không nhẹ nhàng khoe hoặc buzz một đêm bướm hoàn toàn im lặng chúng.Tôi không biết những gì ngôn ngữ họ nói. Đó là tiếng Pháp cũng như tiếng Latinh, mà dạy cho tôi lúc đó, nhưng tôi hoàn toàn hiểu. Nó thậm chí có vẻ như rằng tôi hiểu nó tốt hơn so với bất kỳ ngôn ngữ khác mà tôi biết.Một buổi tối tôi đã nằm trên cát, đã không utter một từ duy nhất của những gì đã nói ở góc của khu vườn. Tôi đã cố gắng không để khuấy và nghe nói một trong thuốc phiện lĩnh vực nói:-Mọi người, đó là thời gian để chấm dứt những định kiến. Tất cả các cây được bình đẳng cao quý. Gia đình chúng tôi sẽ không thừa nhận với bất kỳ khác. Nếu bất cứ ai nhận ra hoa hồng nữ hoàng, nhưng tôi nói rằng tôi khá, tôi không tin rằng bất cứ ai có quyền gọi chính nó là đáng chú ý nhiều hơn tôi.Asters trong một giọng nói nói rằng thuốc phiện lĩnh vực ông là hoàn toàn đúng. Một trong số họ là cao hơn và dày hơn những người khác, đã yêu cầu cho sàn nhà và nói:-Tôi không hiểu những gì là các gia đình rất tự hào của Hoa hồng. Xin vui lòng cho tôi biết, nó là hoa hồng đẹp hơn và slimmer tôi? Thiên nhiên và nghệ thuật với nhau, đã tăng số lượng các cánh hoa của chúng tôi và làm cho màu sắc của chúng tôi đặc biệt là sinh động. Chúng tôi chắc chắn phong phú hơn, càng nhiều xa hoa hoa hồng sẽ xảy ra rất nhiều, nhiều cánh hoa trăm, (a) chúng ta có đến năm trăm. Và các sắc thái của màu tím và màu xanh, ngay cả khi chúng tôi, không bao giờ đạt được.-Tôi sẽ nói với bản thân mình, "chimed tại họ Bìm vui nhộn,-tôi là hoàng tử của Delphinium. Ở aureole của tôi là Thiên màu xanh, và nhiều người thân của tôi sở hữu tất cả các sắc thái màu hồng. Như bạn thấy, nữ hoàng khét tiếng chúng tôi có thể ghen tỵ trong nhiều cách, và rằng vaunted cho các hương thơm của nó, sau đó...-Oh, và không nói rằng-với Verve đã phá vỡ thuốc phiện lĩnh vực. -A annoy tôi vĩnh cửu tin đồn về một số hương thơm. Vâng, những gì là hương thơm, xin vui lòng cho tôi biết? Có điều kiện khái niệm được phát minh bởi người làm vườn và bướm. Tôi thấy rằng mùi hoa hồng, và tôi có một tốt đẹp.-Chúng tôi không mùi, cho biết Astra, và các chứng minh sự trung thực của chúng tôi và lịch sự. Mùi là chỉ của immodesty hoặc nhà. Hoa, tự tôn trọng, không phải là một đánh bại trước mũi. Đủ rằng nó là đẹp.-Tôi phải không đồng ý với bạn! kêu lên Terry Mack, hương vị mạnh mẽ khác biệt. -Mùi là một sự phản ánh của tâm và sức khỏe.Голос махрового мака был заглушён дружным смехом. Гвоздики держались за бока, а резеда раскачивалась из стороны в сторону. Но, не обращая на них внимания, он стал критиковать форму и цвет розы, которая отвечать не могла - все розовые кусты незадолго перед тем были подрезаны, и на молодых побегах лишь появились маленькие бутончики, туго стянутые зелеными свивальниками.Богато одетые анютины глазки высказались против махровых цветов, а так как в цветнике преобладали махровые, то начались всеобщие неудовольствия. Впрочем, все так завидовали розе, что скоро помирились между собою и стали наперерыв ее высмеивать. Ее сравнивали даже с кочаном капусты, причем говорили, что кочан, во всяком случае, и толще, и полезнее. Глупости, которые я слушала, вывели меня из терпения, и, топнув ногой, я вдруг заговорила на языке цветов:- Замолчите! Вы все вздор мелете! Я думала услышать здесь чудеса поэзии, а, к своему крайнему разочарованию, нашла в вас только соперничество, тщеславие, зависть!Наступило глубокое молчание, и я убежала из сада.Посмотрю-ка, думала я, может, полевые цветы разумнее этих чванливых садовых растений, которые получают от нас искусственную красоту и в то же время как бы заражаются нашими предрассудками и ошибками.Под тенью живой изгороди я пробиралась к полю. Мне хотелось знать, неужели и спирии, которых называют царицами поля, так же горды и завистливы. Дорогою я остановилась около большого шиповника, на котором все цветы вели разговор.Надо вам сказать, что во времена моего детства еще не существовало многочисленных сортов роз, которые впоследствии были получены искусными садоводами посредством колировок. Тем не менее, природа не обделила нашей местности, где в диком виде росли разнообразные розы. А в саду у нас водилась сентифолия - роза с сотнею лепестков; родина ее неизвестна, но ее происхождение обыкновенно приписывают культуре.Для меня, как и для всех тогда, эта сентифолия представляла идеал розы, и я вовсе не была уверена, как мой учитель, что она лишь порождение искусного садоводства. Из книг я знала, что еще в глубокой древности роза восхищала людей своей красотой и своим ароматом. Конечно, им в ту пору не была известна чайная роза, которая уж вовсе не пахнет розой, и все эти прелестные породы, которые теперь до бесконечности разнообразят, но, по существу, искажают истинный тип розы. Меня стали
đang được dịch, vui lòng đợi..

Khi tôi còn nhỏ, tôi đã rất bực mà tôi không thể làm ra những gì họ đang nói hoa. Giáo viên của tôi về thực vật học yên tâm rằng họ không có gì để nói. Tôi không biết liệu anh ta bị điếc, hoặc che giấu sự thật từ tôi, nhưng anh đã thề rằng những bông hoa không nói. Trong khi đó, tôi biết đó là không đúng sự thật. Bản thân tôi đã nghe nói mơ hồ của họ, đặc biệt là vào ban đêm, khi nó ngồi xuống sương. Nhưng họ nói rất nhẹ nhàng mà tôi không phân biệt chữ. Ngoài ra, họ rất đáng ngờ, và nếu tôi ở trong vườn giữa giường hay trên sân, họ thì thầm với nhau: "Suỵt!" Trong suốt bộ phim khi nó được truyền báo: ". Im đi, và cô gái tò mò nghe lỏm được bạn" Nhưng tôi đã đi tìm cô. Tôi đã học được phải cẩn thận để không xúc phạm bất kỳ ngọn cỏ, và hoa đã không nghe nói cách tiếp cận chúng, gần gũi. Và sau đó, ẩn dưới những tán cây, vì vậy mà họ không nhìn thấy cái bóng của tôi, tôi cuối cùng đã hiểu lời nói của họ. Chúng tôi đã phải sử dụng tất cả sự chú ý của họ. Những bông hoa là giọng mỏng, nhẹ nhàng, mà gió và tin đồn về một số loài bướm hoàn toàn im lặng cho họ. Tôi không biết những gì ngôn ngữ mà họ nói. Đó là không phải Pháp hay Latin, mà lúc đó tôi huấn luyện, nhưng tôi hiểu một cách hoàn hảo. Tôi thậm chí còn nghĩ rằng tôi hiểu anh ta tốt hơn so với bất kỳ ngôn ngữ khác mà tôi biết. Một đêm, tôi đã có thể nằm dài trên cát, không nói một lời về những gì đã nói ở góc vườn hoa. Tôi cố gắng không để khuấy động và nghe một trong những lĩnh vực của hoa anh túc nói: - Lạy Chúa, đó là thời gian để làm đi với những định kiến. Tất cả các nhà máy đều là cao quý. Gia đình chúng tôi sẽ không thừa nhận bất kỳ khác. Hãy để bất cứ ai nhận ra nữ hoàng hoa hồng, nhưng tôi tuyên bố rằng tôi đã có đủ, và tôi không nghĩ rằng bất cứ ai có quyền gọi mình là cao quý hơn cả tôi. Tại cúc tây này trong một giọng nói rằng ông Poppy Dòng hoàn toàn đúng. Một trong số họ, những người khác cao hơn và um tùm hơn, yêu cầu nói chuyện và nói: - Tôi không hiểu những gì rất tự hào có một gia đình của hoa hồng. Hãy nói cho tôi, xin vui lòng, làm thế nào một bông hồng xinh đẹp và mỏng hơn tôi? Thiên nhiên và nghệ thuật nỗ lực chung đã tăng số lượng cánh hoa của chúng tôi và làm sơn của chúng tôi là đặc biệt sống động. Chúng tôi chắc chắn phong phú hơn, vì hoa hồng sang trọng nhất có rất nhiều, nhiều trăm cánh hoa, một chúng tôi - năm trăm. Và những sắc thái của màu tím và thậm chí gần như màu xanh, như chúng tôi, hoa hồng sẽ không bao giờ đạt được nó. - Tôi sẽ nói với bản thân mình - bước sống động cây bìm bìm - Tôi hoàng yến. Trong corolla tôi phản chiếu bầu trời xanh, và nhiều người thân của tôi sở hữu tất cả các sắc thái màu hồng. Như bạn có thể thấy, nữ hoàng nổi tiếng có thể làm được gì nhiều để ghen tị với chúng ta, và vì nó khoe hương vị, sau đó ... - Oh, tôi thực sự không nói về nó - lĩnh vực thuốc phiện háo hức gián đoạn. - Tôi chỉ nói chuyện đời khó chịu về một số hương vị. Vâng, những gì hương vị, xin vui lòng cho tôi biết? Khái niệm có điều kiện phát minh bởi người làm vườn và bướm. Tôi thấy khó chịu ngửi hoa hồng, và tôi phải chịu. - Chúng tôi không ngửi thấy bất cứ điều gì - cho biết aster - và những chứng minh sự trung thực của chúng tôi và cách cư xử tốt. Mùi chỉ ra không suy hay khoe khoang. Flower, đáng kính, sẽ không trúng mũi. Nó là đủ rằng ông là đẹp trai. - Tôi không đồng ý với bạn! - Kêu lên terry thuốc phiện có một hương vị mạnh. - Mùi là một sự phản ánh của tâm trí và sức khỏe. giọng nói của Terry đã bị chết đuối poppy với tiếng cười. Hoa cẩm chướng được tổ chức bên và loại hoa có mùi thơm của mình bị ảnh hưởng từ bên này sang bên kia. Nhưng không chú ý đến họ, ông bắt đầu chỉ trích các hình dạng và màu sắc của hoa hồng, mà cô không thể trả lời - tất cả các bụi cây hoa hồng trong thời gian ngắn trước khi bị cắt, và những chồi non chỉ có nụ nhỏ, gắn chặt bọc trẻ con bằng tả màu xanh lá cây. pansies Đa dạng về mặc quần áo bỏ phiếu chống lại hoa tăng gấp đôi, cũng như một vườn hoa thống trị bởi Terry, sau đó bắt đầu một sự không hài lòng nói chung. Tuy nhiên, mọi thứ đều rất ghen tị với những hoa hồng mà sớm hòa giải với nhau và bắt đầu tranh giành với nhau để làm cho niềm vui của cô. Cô thậm chí so với cải bắp, và nói rằng người đứng đầu anyway, và dày hơn và khỏe mạnh hơn. Vớ vẩn, tôi lắng nghe, đưa tôi hết kiên nhẫn, và, dập chân của mình, tôi đột nhiên bắt đầu nói ngôn ngữ của hoa: - Im đi! Bạn là tất cả vô nghĩa xay! Tôi nghĩ tôi nghe những điều kỳ diệu của thơ ca ở đây, nhưng, để mất tinh thần hoàn toàn của mình, bạn tìm thấy chỉ trong sự cạnh tranh, vanity, ghen tị! Có một sự im lặng tuyệt vời, và tôi chạy ra khỏi vườn. Hãy nhìn xem, tôi nghĩ, có thể hoa dại khôn ngoan hơn những vườn cây ngang tàng mà chúng tôi nhận được từ vẻ đẹp nhân tạo và cùng một lúc như thể bị nhiễm bởi những thành kiến và các lỗi của chúng tôi. Dưới bóng mát của một hàng rào, tôi rón rén bước vào lĩnh vực này. Tôi muốn biết, làm, và tinh thần, được gọi là nữ hoàng của các trường, tự hào và ghen tị. Trên đường đi tôi dừng lại gần một lớn tăng hông, nơi mà tất cả những bông hoa đang nói chuyện. Tôi phải nói với bạn rằng trong thời thơ ấu của tôi đã không tồn tại nhiều loại hoa hồng, sau đó đã được thu được bằng những người làm vườn giỏi kolirovok. Tuy nhiên, bản chất là không lừa khu vực của chúng tôi khi giống mọc hoang hoa hồng. Trong khu vườn, chúng tôi vodilas sentifolii - tăng với hàng trăm cánh hoa; nơi sinh của cô là không rõ, nhưng nguồn gốc của nó thường được cho là có văn hóa. Đối với tôi, cho tất cả các thời gian, điều này đại diện cho một lý tưởng sentifolii tăng, và tôi đã không chắc chắn làm thế nào giáo viên của tôi rằng cô chỉ là một sản phẩm làm vườn khéo léo. Từ những cuốn sách tôi biết rằng ngay cả ở thời cổ đại đã tăng người thích thú với vẻ đẹp của nó và hương thơm của nó. Tất nhiên, vào thời điểm đó người ta không biết hoa hồng trà, mà chắc chắn không có mùi hoa hồng và tất cả những hòn đá đáng yêu, mà hiện nay trước sự đa dạng vô hạn, nhưng thực chất bóp méo đúng kiểu của hoa hồng. Tôi đã bắt đầu
đang được dịch, vui lòng đợi..
